Bà nội đã nói, phải để anh trai và chị dâu ở bên nhau nhiều hơn, Hứa Thịnh Nhã nhanh nhẹn nhảy xuống ghế dài, đi tìm Tần Tiểu Nguyệt ở phía bên kia chơi.
Người bên cạnh Lương Bảo Trân từ Hứa Thịnh Nhã đổi thành Hứa Thịnh Kiệt, trong không khí thoang thoảng một mùi xăng.
“Ăn cơm chưa?” Hứa Thịnh Kiệt nhìn thẳng về phía trước nhưng lời nói lại là dành cho Lương Bảo Trân.
“Ăn rồi.” Lương Bảo Trân hỏi lại một câu: “Anh ăn cơm chưa? Em để cho anh một bát cơm đậu đũa.”
“Được, họp xong về ăn.” Nhưng không trả lời trực tiếp là đã ăn cơm chưa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây