“Bà, hôm nay cháu oai lắm, mọi người đều đến xem ba lô quân dụng của cháu!” Hứa Thịnh Vĩ về đến nhà cũng không bỏ ba lô xuống, đeo đi đi lại lại, thích không buông tay: “Cương Tử còn nói muốn mượn cháu đeo một tuần.”
Lương Bảo Trân đang xào cơm đậu đũa, sắp bắc ra rồi, mở nắp nồi ra là một mùi thơm phức, tiện thể xen vào cuộc đối thoại của em trai: “Thế em có đồng ý không?”
“Em nói phải cho em hai viên kẹo thì em mới đồng ý, cậu ấy bảo phải về suy nghĩ xem, ngày mai sẽ trả lời em.”
Chu Vân lắc đầu cười: “Cháu đúng là quỷ nhỏ, thế là lấy được của người ta hai viên kẹo?”
“Không cho thì thôi! Không cho thì cháu không cho mượn nữa, ba lô quân dụng của cháu là đẹp nhất lớp, không, là đẹp nhất trường.” Hứa Thịnh Vĩ ngẩng cao đầu bước vào nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây