“Vâng ạ!” San San cười híp mắt, đôi mắt cong cong như vầng trăng non, tinh nghịch đáng yêu: “Bố ơi, chúng ta có thể mua nhiều hơn một chút được không ạ?”
Lương Bảo Trân đi vệ sinh ra, vừa lúc nghe loáng thoáng tiếng hai cha con đang lẩm bẩm nói chuyện gì đó.
“Hai bố con nói gì đấy?”
“Không có gì đâu ạ.” San San chột dạ lên tiếng: “Chúng con không nói chuyện mua kẹo đâu ạ.”
Lương Bảo Trân: Ồ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây