Quá trình di chuyển cây sơn trà đến trước nhà Tây rất suôn sẻ, rễ cây được trồng vào hố đã đào sẵn, sau đó lấp đất xung quanh, dùng chân dậm xung quanh cho đất bằng phẳng. San San cũng chạy theo, lấy chân nhỏ dậm dậm.
Cây sơn trà cứ thế chạy đến trước cửa phòng con bé rồi.
Con bé vui vẻ chạy vào phòng, đứng bên cửa sổ trèo lên ghế nhỏ, hoặc là đứng trên giường đều có thể nhìn thấy cây sơn trà ngoài cửa sổ kính, bố không lừa cô bé! Sau này ở đây, thật sự có thể nhìn thấy cây sơn trà.
“Mẹ ơi, tối nay con muốn tự ngủ.” Đã có cây sơn trà canh cho mình, con bé chẳng còn sợ bóng đêm nữa!
“Hy vọng là con nói thật.” Trong lòng Lương Bảo Trân, câu nói con muốn tự ngủ của San San chẳng khác gì chuyện bé tí, bị lừa nhiều lần chẳng còn trông mong gì nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây