Đi xe buýt đến ngoại thành, Lương Bảo Linh đã nhìn thấy ngay người chị ba Lương Bảo Trân của mình.
“Đi đường nóng lắm phải không?” Lương Bảo Trân đưa cho em gái một chai nước ngọt Bắc Băng Dương: “Nhà máy của anh rể phát, cho nhà mình một thùng, uống tạm cho mát đã.”
“Ngon quá chị ba ơi!”
“Chị cả đang trông quán, giờ này không đi được, chỉ có mình chị rảnh rỗi.” Lương Bảo Trân đưa Lương Bảo Linh lên xe buýt về ngõ Xuân Nhật.
Vừa vào đến sân San San đã chạy ào tới, ôm chặt chân mẹ, ngước mắt nhìn dì út.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây