Trình Thái Lệ nói đúng, Trần Ngọc Liên chưa bao giờ thích qua lại với hàng xóm. Trong ký ức của Lương Bảo Trân, Trần Ngọc Liên dường như chẳng thích gì cả, uể oải nhưng lúc nào cũng mặc quần áo đắt tiền, chất liệu sang trọng.
Xem ra Trần Dũng cho chị ta không ít tiền.
“Tiểu Nhã, về thôi em.” Lương Bảo Trân đút tay vào túi áo, đứng trước cửa nhà Trần Ngọc Liên.
“Chút nữa ạ!” Hứa Thịnh Nhã lâu lắm mới được quay lại đây một chuyến, có rất nhiều chuyện muốn tâm sự với ba người bạn thân. Bốn cô gái đều đã lớn, bây giờ đặc biệt thích tụ tập nói chuyện riêng với nhau.
Lúc này bốn người đang ở trong phòng của Tâm Hà và Tâm Miêu, đóng cửa nói chuyện, còn Trần Ngọc Liên thì ngồi trên ghế sofa, thấy Lương Bảo Trân bước vào liền đứng dậy chào hỏi định pha trà mời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây