Thập Niên 70, Mỹ Nhân Mềm Mại Trong Đại Viện Đươc Quân Nhân Xuất Ngũ Cưng Chiều

Chương 544: E

Chương Trước Chương Tiếp

“Không… tôi nói nhầm, không… chúng tôi không nhận tiền!” Câu chữa ngượng này nghe thật chẳng có chút sức thuyết phục nào, bởi vì mọi người đều đã nghe rõ mười mươi.

“Thím ba à, có chuyện gì thì cứ nói thẳng, giấu diếm làm gì.” Lương Bảo Trân hiếm khi lại tỏ ra vui vẻ với bà ta, trên mặt còn mang theo nụ cười nhàn nhạt, khiến Phùng Quyên ngẩn người: “Thím và chú ba không phải đã nói rồi sao, chúng ta là người một nhà, có gì mà phải giấu giếm. Chuyện năm xưa Hứa Thịnh Kiệt cũng không định truy cứu gì nữa, đều đã qua bao nhiêu năm rồi. Bây giờ anh ấy nhớ đến bố mẹ, muốn nói đôi câu thôi mà.”

Hứa Thịnh Kiệt gật đầu, giọng nói bình thản: “Thím ba, Trần Dũng thật sự đưa cho hai người mười tệ à? Mười tệ của hơn mười năm trước là một số tiền lớn đấy.”

“Đúng vậy!” Phùng Quyên cảm thấy hai vợ chồng người cháu trai này coi mình là người nhà thật, liền hào hứng kể lể, hồi tưởng lại chuyện xưa: “Lúc đó Trần Dũng còn chưa lên làm giám đốc, chỉ là một công nhân bình thường nhưng mà người ta rất có bản lĩnh. Tính tình cũng nóng nảy, trong xưởng có rất nhiều người nể phục, ai gặp cũng phải gọi một tiếng “anh”. Không ngờ chuyện của bố mẹ cháu anh ta lại để tâm đến vậy.”

Phùng Quyên chợt nhớ lại hồi đó bà ta và Minh Lương muốn đến nhà máy dệt bông gây náo loạn một phen để kiếm chút lợi lộc, cải thiện tình hình gia đình, kết quả là chưa làm được gì nên hồn đã bị bảo vệ đuổi đi. Cả hai người tiếp tục đến đó hai ngày liền mà không chịu bỏ cuộc, thậm chí còn nghĩ đến việc tìm phóng viên báo chí đến. Dù sao thì chuyện càng lớn càng tốt, như vậy nhà máy dệt bông kiểu gì cũng phải bỏ tiền ra để đuổi khéo hai người.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)