San San buồn quá, bé muốn khóc hu hu.
“Ngủ thôi con.” Hứa Thịnh Kiệt xoa xoa má con gái, kéo chăn cho con: “Biết đâu ngủ dậy là cây lớn rồi ấy chứ.”
San San không tin đâu, nhưng mà bây giờ bé buồn quá, môi trề xuống phụng phịu, làm mẹ sao mà khó thế!
Hai ngày sau.
Tỉnh dậy thì trời đã sáng trưng, San San vẫn còn ngái ngủ để mẹ mặc quần áo, đi đánh răng. Mặc dù mẹ nói phải mười tháng cây mới lớn nhưng ngày nào cô bé cũng phải tưới nước, không được quên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây