Lương Bảo Trân trở về nhà hơi buồn bã, không biết là đang lo lắng cho ai.
Hứa Thịnh Kiệt liếc mắt đã nhận ra sự khác thường của vợ, ngay cả khi San San hào hứng chia sẻ về chiếc xích đu với mẹ cô cũng không tỏ ra hứng thú, chỉ cố gắng hưởng ứng. San San ngốc nghếch không nhận ra nhưng Hứa Thịnh Kiệt lại nhìn ra.
Đợi San San ngủ say, Hứa Thịnh Kiệt bế con gái vào giường nhỏ của mình, lúc này mới hỏi vợ.
“Sao vậy?” Anh đưa tay xoa nhẹ giữa hai lông mày của Bảo Trân, anh phát hiện khi cô có tâm sự thì giữa hai lông mày sẽ nhíu lại, khuôn mặt đẹp như hoa cũng nhăn nhó.
Lương Bảo Trân cũng không tiện nói gì, dù sao cũng là chuyện riêng của Lưu Niệm Hoa, chuyện này dù là bác Trương hay Lưu Niệm Hoa đều không muốn nhiều người biết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây