“Bảo Quân, nhanh chóng sinh một đứa con trai mập mạp cho mẹ bế nhé.”
“Mẹ con thèm lắm rồi.”
Lương Bảo Quân cười ha ha, mọi người nói gì anh cũng nói tốt, đâu còn dáng vẻ lêu lổng của mấy năm trước. Mọi người trong làng đều nói anh bây giờ thực sự chín chắn đĩnh đạc, giống như một người lớn rồi.
Lương Bảo Trân cũng uống vài ngụm rượu gạo, rượu gạo này do Tống Xuân Hoa tự nấu độ cồn không cao. Cô thấy ngon nên uống một cốc, thơm thơm ngọt ngọt.
Hứa Thịnh Kiệt nhìn thấy, trêu chọc cô: “Cẩn thận say đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây