Lương Bảo Trân không biết tình hình cụ thể nhưng Hứa Thịnh Kiệt bảo cô đừng lo lắng.
“Cửa hàng bên em chắc không sao đâu.” Hứa Thịnh Kiệt biết rằng đánh rắn phải đánh đầu, đối với một số hộ kinh doanh nhỏ lẻ có lẽ sẽ không truy cứu.
“Em đã đóng cửa rồi.” Lương Bảo Trân sẽ không đem mình và chị cả ra đánh cược, lỡ có chuyện gì thì phiền phức.
Hứa Thịnh Kiệt không nói nhiều, đóng cửa cũng được.
“Mấy tháng sau cứ nghỉ ngơi, vừa hay bận rộn cả năm cũng mệt rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây