Lương Bảo Trân không chịu được vẻ mặt không nghiêm túc của anh lúc này, giận dỗi nói: “Em mới không mang cơm cho anh! Nếu anh thật sự xảy ra chuyện, em sẽ dẫn bà nội, San San, Tiểu Vĩ, Tiểu Nhã đi nơi khác! Anh tự đi ngồi tù đi.”
Hứa Thịnh Kiệt nghe xong càng vui hơn, một tay ôm lấy vợ, không hiểu sao cô lại tức giận: “Vợ nhỏ thật nhẫn tâm!”
“Đó không phải là anh đáng đời sao? Đã bảo anh chú ý rồi.”
“Được, được, được!” Hứa Thịnh Kiệt giơ hai tay đầu hàng: “Anh nhất định sẽ đi dò la tin tức cẩn thận, được không? Vì vợ nhỏ của anh, anh chắc chắn không thể bị bắt, không thể đi ngồi tù.”
“Còn anh Ngô nữa, anh không thấy bây giờ anh ấy làm ăn lớn quá sao?” Lương Bảo Trân nhớ đến những gì viết trong sách, những người bị bắt đa số là những nhân vật có tiếng tăm: “Làm ăn càng lớn thì càng dễ trở thành bia ngắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây