“Vậy em nằm nghỉ một lát.”
Lương Bảo Trân nằm trên giường, nghĩ đến chuyện về nhà sẽ nói với Hứa Thịnh Kiệt. Dù sao bây giờ đang ở ngoài, trên tàu hỏa, chắc chắn không thể nói chuyện đầu cơ tích trữ rùm beng được.
Sau hai ngày lạch cạch lạch cạch, cuối cùng tàu hỏa màu xanh lá cũng đến Bắc Kinh.
Một nhà ba người xuống tàu trở về đại viện, trong viện không có mấy người. Cửa nhà họ Hứa khép hờ, Chu Vân nghe thấy tiếng nói chuyện ngoài cửa mới đi xác nhận là cháu trai và gia đình đã về.
“Tiểu Kiệt, Bảo Trân, mau vào nghỉ ngơi đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây