“Đương nhiên có mẹ rồi, bố không đưa ai thì cũng không thể không đưa mẹ con.” Hứa Thịnh Kiệt nhỏ giọng nói với vợ: “Còn rất nhớ mẹ đấy!”
Lương Bảo Trân ôm con gái đắc ý: “Đương nhiên rồi! Không nhìn xem là con gái của ai.”
Mười phút trước khi tàu đến, Ngô Nhị đến tiễn, trên tay còn cầm chiếc máy ảnh cao cấp đã cho Hứa Thịnh Kiệt mượn lần trước.
San San liếc mắt đã nhận ra thứ hình chữ nhật đen xì đó, nó rất lợi hại, gọi là 'nguyên lý'.
Ngô Nhị chào tạm biệt Hứa Thịnh Kiệt, lại bảo Lương Bảo Trân và San San có cơ hội thì lại đến chơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây