“Con cũng hôn bố đi nào.” Lương Bảo Trân ở bên cạnh dỗ con gái: “Nhanh hôn bố đi.”
San San nhìn mẹ rồi lại nhìn bố, thấy bố đưa mặt lại gần, mím môi áp lên chụt một cái.
Hứa Thịnh Kiệt bị con gái làm cho đáng yêu, trên toàn thế giới không thể có đứa con gái nào đáng yêu như con gái mình.
San San thấy mình đã hoàn thành nhiệm vụ lại vui vẻ cười lên, ngón tay nhỏ chỉ vào mẹ, lại chỉ vào bố: “Mẹ hôn.”
San San hơn một tuổi đã là một cô bé xinh đẹp, mái tóc đen mềm mại, khuôn mặt tròn trịa. Nhà họ Hứa nuôi dưỡng cô bé rất cẩn thận, cả người là một cục bột trắng trẻo. Đôi mắt giống mẹ Lương Bảo Trân, đồng tử đen sáng trong mắt như có một dòng suối trong vắt, lúc cười lên lại giống như bánh trôi đen mè bị hở nhân ngọt ngào vô cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây