Đi theo đường dây của Ngô Nhị, anh và Tần Hoài đã mua một nghìn đồng tiền quần áo về, mỗi người bỏ ra năm trăm nhưng phần của Tần Hoài là mượn của Hứa Thịnh Kiệt. Trên người anh ta không đủ tiền, hai chiếc túi lớn đựng quần áo, một đường vác lên tàu hỏa.
Trên chuyến tàu đông đúc không ít người mang theo những gói lớn nhỏ, một số người gan dạ, khứu giác nhạy bén cũng giống như Hứa Thịnh Kiệt và những người khác, buôn bán hàng hóa về bán.
Lúc này đang nửa đêm, ghế cứng khó chịu, ngồi lâu thì đau lưng mỏi cổ. Hứa Thịnh Kiệt đứng dậy vận động cơ thể, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy trăng như lưỡi câu, nghĩ đến ngày mai sẽ đến Kinh Thị, cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.
Không biết mọi người trong nhà thế nào rồi, con gái có béo lên không, vợ có nhớ mình không.
Lương Bảo Anh về nhà không nói chuyện này với chồng là Tống Kiến Quốc, cô hiểu rõ chồng mình, anh ta hẳn không coi trọng việc ra ngoài bày sạp làm ăn. Dù sao thì ban ngày anh ta phải đi làm, còn cô thì buổi chiều ra ngoài anh ta cũng không phát hiện ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây