Điều kỳ lạ nhất là, người đàn ông này vừa đến đã nói muốn mời mình ăn cơm.
Ngô Nhị liếc nhìn hai người đàn ông vừa giúp mình bắt trộm, luôn cảm thấy không ổn, vừa bắt trộm vừa muốn mời mình ăn cơm?
Không ổn rồi!
Nhưng mà có lợi không chiếm thì là đồ ngốc. Ngô Nhị cũng đã lăn lộn hơn hai mươi năm, không có gì đáng sợ, lập tức dọn hàng đi theo Hứa Thịnh Kiệt và Tần Hoài đến nhà hàng quốc doanh.
Anh ta cũng không khách sáo, dù sao cũng có người mời nên thoải mái gọi bốn món mặn, mỗi người một bát cơm. Bán quần áo cả ngày anh ta chỉ ăn một bát bún vào buổi trưa, lúc này đã đói đến mức bụng dính vào lưng, lập tức bưng bát ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây