“Á, á~” Cô con gái trên đùi Lương Bảo Trân ngồi không yên, miệng phát ra những âm thanh không hiểu được. Lương Bảo Trân bế con vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về: “San San ngoan nào, chị, lúc đó em sẽ nói cho chị biết.”
Đến thôn Đại Miện, Tống Xuân Hoa đã chuẩn bị một bàn thức ăn chờ con gái con rể về, đặc biệt là Mộng Mộng vào thành phố và San San ít khi gặp.
“Ôi chao, bà ngoại xem nào, San San của chúng ta lớn nhanh quá!” Tống Xuân Hoa hiếm khi được gặp cháu gái một lần, đứa bé sơ sinh ngày nào đã lớn không ít.
“San San nhìn xem đây là ai nào? Có phải bà ngoại không?”
San San không lạ, được bà ngoại đón lấy bế cũng không phản ứng gì chỉ nhìn mẹ một cái, thấy mẹ cười tươi như hoa thì càng không phản ứng gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây