Tiết Lập Quân liên tục xua tay: “Không chắc đâu, ở nhà máy thì chồng mình cũng chẳng có tiếng nói gì, phòng hành chính chúng tôi mới là một nhà!”
Lương Bảo Trân cũng bị mọi người nói cười, xuyên qua khe hở của đám đông thấy Hứa Thịnh Kiệt đứng trong đội đại diện phân xưởng hoa thanh cũng đang nhìn mình, rõ ràng anh cũng nghe thấy mọi người trêu chọc.
Hai người nhìn nhau, trên mặt đều có sự vui vẻ và bất lực, Lương Bảo Trân nhìn mọi người chỉ nói: “Dù ai thắng thì tôi cũng không thiệt thòi!”
“Đúng vậy! Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt!”
Nhưng mà, lý tưởng thì đẹp đẽ, hiện thực thì tàn khốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây