Hứa Thịnh Vĩ cười hề hề, dùng mu bàn tay lau mồ hôi trên trán: “Anh, em không sao! Em vui lắm, hạng tư đó! Trước đây em nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.”
Trong top mười thí sinh xuất sắc nhất thì chín người đều xuất thân từ lớp bóng bàn của Cung thiếu nhi, chỉ có Hứa Thịnh Vĩ là ngoại lệ, chỉ riêng điều này thôi cũng đủ khiến cậu dương dương tự đắc.
“Tiểu Vĩ của chúng ta giỏi lắm! Trong mắt bà, cháu chẳng kém gì quán quân đâu.” Đối với Chu Vân, cháu trai mình luôn là nhất.
Trong trận chung kết, Hứa Thịnh Vĩ chăm chú theo dõi từ đầu đến cuối, trong lòng tràn đầy cảm xúc, cậu rất muốn được đấu thử với họ! Lúc giải tán, cả nhà đang đi ra ngoài thì bất ngờ huấn luyện viên của Cung thiếu nhi tìm đến Hứa Thịnh Vĩ. Biết được cậu hiện là học sinh cấp hai, chưa từng qua đào tạo bài bản, ông liền cho rằng cậu là một hạt giống tốt.
Chỉ là hơi lớn tuổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây