“Tôi thấy anh Tôn Chí Cường thế này chắc là thành công, nghe nói góa phụ họ Chu là người giỏi giang, nhân phẩm rất tốt, danh tiếng ở vùng đó rất tốt.” Trương Dung nghe đôi vợ chồng trẻ nói chuyện, cũng nói theo một câu.
Mọi người trong viện thấy anh chàng độc thân này cũng có mùa xuân, đương nhiên là vui mừng.
Lương Bảo Trân nhớ lại chuyện trong mơ, lúc đó anh chàng độc thân hàng xóm thực sự đã cưới vợ. Nhưng lúc đó Hứa Thịnh Kiệt nói rằng đừng thấy hai người sống rất tốt nhưng lần đầu tiên, cô gái đó không hề để mắt đến Tôn Chí Cường, luôn cảm thấy Tôn Chí Cường không gọn gàng, muốn xem mắt người khác. Sau đó cô gái đó đến trạm thực phẩm mua thịt gặp anh ta, hai người qua lại mới nối lại quan hệ, dù sao cũng mất nửa năm.
Tôn Chí Cường này tướng mạo thực ra không tệ, cũng là người mày rậm mắt to, chỉ là không thích chải chuốt cho bản thân. Anh ta là một gã độc thân sống một mình thường xuyên râu ria xồm xoàm, tóc cũng quên cắt, đối với ăn mặc ở không có hứng thú gì chỉ thích tích tiền không thích tiêu. Vì vậy mọi người trong viện đều gọi anh ta là Tôn Tiền.
Lần này Tôn Chí Cường cũng vậy, chuẩn bị mặc bộ đồ công nhân màu xanh thường ngày đi xem mắt và gặp mặt nhà gái, nhiều nhất là cắt ngắn tóc cạo râu một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây