Từ nhỏ đến lớn cô không có cơ hội học những thứ đó, đủ loại lớp học, âm nhạc, khiêu vũ, mỹ thuật, bóng bàn, thư pháp... đủ thứ. Hôm nay tận mắt chứng kiến, cuối cùng cô cũng hiểu câu “Thắng ở vạch xuất phát” của đời sau là như thế nào.
“Nếu có cơ hội, hãy để Tiểu Vĩ Tiểu Nhã cũng đi học những gì chúng thích. Hôm nay em thấy hai đứa gặp những bạn nhỏ khác trong lớp học, suýt nữa thì không nhấc chân lên được.”
“Tiểu Nhã thì được, tính ba phút nhiệt độ của Tiểu Vĩ, anh thấy khó.” Nói vậy nhưng trong lòng Hứa Thịnh Kiệt đã suy nghĩ: “Nhà thiếu nhi có đến trường Phổ thông cơ sở trực thuộc Nhà máy dệt bông không?”
Nói đến chuyện này, Lương Bảo Trân có chút tiếc nuối: “Người ta đều đến trường trọng điểm để tuyển, trường phổ thông cơ sở của nhà máy không thuộc phạm vi tuyển sinh của họ.”
Nhà thiếu nhi chỉ có diện tích như vậy, một lớp hai mươi ba mươi người, sau khi chọn những mầm non tốt ở trường trọng điểm thì không còn suất nữa, căn bản không đến lượt các trường khác. Nói gì thì nói, trường phổ thông cơ sở trực thuộc Nhà máy dệt bông cũng giống như các trường trung học do các nhà máy quốc doanh khác lập, thuộc loại trường tạm được. Chủ yếu là giúp hàng vạn công nhân giải quyết vấn đề học hành của con em, còn về chất lượng giảng dạy thì đương nhiên không thể so sánh với trường trọng điểm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây