“Hứa Thịnh Kiệt, ảnh anh đẹp trai quá!” Lương Bảo Trân trực tiếp nói ra lời trong lòng, thấy Hứa Thịnh Kiệt đang đóng đồ đạc thì khựng lại, nhìn kỹ lại khuôn mặt người này lại có chút tiếc nuối: “Ôi, vẫn không đẹp trai bằng một nửa ngoài đời.”
Tai Hứa Thịnh Kiệt đỏ lên, không nhịn được nhắc nhở vợ: “Chú ý tư tưởng giác ngộ.”
Lời như vậy tốt nhất vẫn không nên nói ra, để người khác nghe thấy không tốt, không đủ gian khổ chất phác. Ví dụ như anh, thấy vợ đẹp thì âm thầm giấu trong lòng.
Lương Bảo Trân nhận được ảnh thì dẫn Hứa Thịnh Vĩ và Hứa Thịnh Nhã đến Nhà thiếu nhi đăng ký, vừa lúc thời tiết ấm lên, bơi lội cũng không khó chịu.
Thực ra cô và Hứa Thịnh Kiệt đều có thể dạy bơi, dẫn hai đứa ra sông quẫy vài lần là học được rồi. Cô và anh em nhà họ Lương đều học như vậy, đặc biệt là Lương Bảo Linh, uống vài ngụm nước sông Thanh Thủy là có thể bơi chó rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây