“Sao lại phải ly hôn giả?” Lương Bảo Anh không hiểu, chẳng phải Tống Kiến Quốc đang chăm chỉ ôn tập sách vở sao?
Tống Kiến Quốc cười khổ một tiếng, lắc đầu: “Thi đại học, vào đại học? Chuyện đó chẳng biết bao giờ mới có, Bảo Anh, lúc trước anh đã tin lời em gái, cứ nghĩ nếu thật sự khôi phục thi đại học thì tốt biết mấy. Nhưng ai mà biết năm nay có khôi phục hay không, mà cho dù có khôi phục thì anh có thi đậu hay không?”
Trước kia mọi người đều không thể trở về thành phố thì không sao, cũng chẳng ai nảy sinh suy nghĩ gì khác. Nhưng chỉ cần có một người trở về được thì những người khác sẽ đứng ngồi không yên, mong muốn trở về thành phố sẽ nảy sinh từ mọi ngóc ngách, giày vò tâm can họ.
“Sẽ mà!” Lương Bảo Anh tuy không được học hành nhiều, nhưng cô biết chồng mình có thể học, trước kia anh còn là học sinh giỏi trong lớp: “Anh nhất định sẽ thi đậu.”
“Đó là chuyện của bao nhiêu năm trước rồi, anh gần như quên hết rồi.” Tống Kiến Quốc không còn tự tin vào chuyện thi đại học xa vời kia nữa, cũng chẳng còn tự tin vào bản thân mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây