Hứa Thịnh Kiệt cao lớn, vừa hay nhìn thấy mặt một tên trộm, quay đầu lại nói với Lương Bảo Trân: “Em biết tên trộm là ai không?”
“Ai vậy?” Phía trước đông người quá Lương Bảo Trân không nhìn thấy mặt, nhưng Hứa Thịnh Kiệt đã hỏi như vậy chắc chắn có vấn đề, chẳng lẽ là người mình quen?
“Diêu Hạo Vũ.”
“Hả?” Câu trả lời này thật nằm ngoài dự đoán, Lương Bảo Trân nhìn La Hồng Mai đang đứng giữa gió rét như một chiến thần, rồi lại nhìn Diêu Hạo Vũ đang ngồi bưng đầu chỉ muốn thốt lên một câu: “Thật là đại nghĩa diệt thân, không ngờ dì La lại giác ngộ cao đến vậy.”
Tất nhiên La Hồng Mai không phải giác ngộ đến thế, bà ta đâu có ngờ con trai mình lại là trộm, lúc này chỉ muốn cầu xin Ngụy Cẩm Vinh chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không, liên tục nói lời ngon tiếng ngọt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây