Dùng ngón tay vân vê chút tro tàn màu đen, đưa lên mũi ngửi ngửi cũng không có mùi gì kỳ lạ. Hứa Thịnh Kiệt cho chút tro đen này vào một chiếc hộp gỗ, để đó xem sao.
Tuy nhiên trong viện có trộm quả thực phải cẩn thận hơn, anh lập tức kiểm tra lại khóa cửa chính, chốt cửa và chốt cửa sổ của gia đình.
May là ca trực đêm của tháng này đã kết thúc, từ tối nay anh cũng có thể ở nhà.
Sau một hồi loay hoay, cuộc họp vẫn chưa kết thúc, Lương Bảo Trân và Hứa Thịnh Kiệt nhìn nhau: “Chúng ta có nên quay lại không?”
Xa xa, tiếng ông Ngụy vẫn đều đều vang đến: “Bây giờ tôi xin nói thêm ba điểm nữa. Thứ nhất...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây