Giờ ăn tối của nhà họ Hứa rộn ràng tiếng nói cười, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng radio rôm rả, đến cơm ăn cũng thấy ngon hơn.
“Tiểu Vĩ, Tiểu Nhã mỗi đứa được năm hào tiền tiêu vặt, nào, cầm lấy đi.”
Tháng này Lương Bảo Trân lĩnh được bốn mươi tệ tiền lương, cộng với tiền lương và trợ cấp của Hứa Thịnh Kiệt nữa là chín mươi hai tệ. Trích ra sáu mươi tệ để dành, số còn lại là tiền sinh hoạt phí và chi tiêu lặt vặt trong nhà.
Hai đứa nhỏ cũng có phần, Lương Bảo Trân cảm thấy không nên để con trẻ quá thèm muốn, có thứ gì thích mà mua được thì cứ mua.
“Cảm ơn chị dâu ạ!” Hứa Thịnh Vĩ vui mừng nhận lấy, cầm tờ tiền xoay đi xoay lại ngắm nghía hồi lâu cuối cùng mới cất vào túi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây