“Chị Bảo Trân, vậy chị nhớ quay lại thăm chúng em nhé.”
“Chắc chắn rồi. Lúc đó nếu em nhớ chị, thì mỗi buổi trưa nghe đài phát thanh.”
“Hahaha, vậy được rồi, chị đọc nhiều chuyện thú vị trên báo nhé…”
“Chỉ cần chủ nhiệm Tiết phê duyệt, chị nhất định sẽ đọc!” Lần này Lương Bảo Trân rời khỏi xưởng kéo sợi, người duy nhất mà cô khó đối mặt chính là sư phụ Mạnh Bình - người đã hướng dẫn cô hơn một tháng. Bây giờ nói rời đi cô thật sự rất áy náy.
Ngày cuối cùng ở xưởng sợi mịn, Lương Bảo Trân đến hợp tác xã cung ứng mua một cân bánh hạch đào, chuẩn bị đến nhà Mạnh Bình. Dù sao thì đó cũng là sư phụ đầu tiên của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây