Chưa từng thấy người nào không hiểu phong tình như vậy! Lương Bảo Trân động đậy ngón út, ngoắc ngoắc vào ngón tay Hứa Thịnh Kiệt, vừa vặn chạm vào vết chai ở đầu ngón tay anh, có chút cảm giác thô ráp. Thấy người này vẫn không phản ứng, dứt khoát lại hướng về lòng bàn tay anh, nhẹ nhàng xoay tròn...
Hứa Thịnh Kiệt biết trong rạp chiếu phim có không ít nam nữ có chút thân mật, cũng đến gần nhau, anh hơi không nhìn nổi luôn cảm thấy quá cởi mở. Ở nhà thế nào cũng được, ở ngoài vẫn phải chú ý ảnh hưởng, nhất là anh là quân nhân là người được đào tạo nghiêm khắc...
Cảm nhận được sự ma sát trong lòng bàn tay, làn da Lương Bảo Trân mềm mại, chỉ cần chạm vào là trơn mịn. Hứa Thịnh Kiệt không có động tác gì, mí mắt giật giật, nuốt nước bọt nắm chặt tay vợ. Dưới ghế ngồi ở góc không ai nhìn thấy, lặng lẽ mười ngón đan chặt vào nhau.
Bộ phim trên màn hình chiếu hết, tiếng nhạc du dương vang lên, đèn trong rạp chiếu phim đột nhiên sáng lên chiếu sáng cả căn phòng tối om.
Lương Bảo Trân vội rụt tay về giả vờ như không có chuyện gì mà vuốt tóc, lén nhìn Hứa Thịnh Kiệt một cái. Người đàn ông này vẫn giữ nguyên vẻ mặt nghiêm nghị, chỉ có tai hơi đỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây