Cuối cùng nhìn hai chiếc kẹp tóc mới tinh trên bàn, đều đẹp đẽ, cô giơ tay lên chuẩn bị lấy một chiếc bỏ vào túi. Ở nhà máy đương nhiên không tiện đeo cái này để làm việc, quá chói mắt cũng không đủ gian khổ giản dị, cô định đeo sau khi tan làm đi xem phim.
“Khụ khụ.” Hứa Thịnh Kiệt đứng ở cửa phòng chờ vợ cùng ra ngoài, thấy động tác giơ tay của cô không khỏi lên tiếng nhắc nhở, sợ cô lấy nhầm kẹp tóc.
Lương Bảo Trân: “...”
Ngoảnh đầu nhìn Hứa Thịnh Kiệt, Lương Bảo Trân biết anh đang nghĩ gì, cố ý đưa tay về phía kẹp tóc màu tím. Thấy khuôn mặt nghiêm túc của anh xuất hiện vết nứt, cau mày, cô mới cười tủm tỉm đổi hướng cất kẹp tóc nơ vào túi: “Đi thôi…”
Hứa Thịnh Kiệt bị vợ trêu chọc một phen cũng chẳng có cách nào, chỉ cười bất lực, theo cô ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây