Hứa Thịnh Kiệt nghĩ đến việc sẽ dẫn vợ đi làm quen trong nhà máy, sau đó dẫn cô ấy đến căng tin ăn trưa, vừa định trả lời Hồng Tam Nhi thì nghe thấy có người gọi mình ở ngoài xưởng.
Vẫn là một giọng nói trong trẻo quen thuộc.
“Anh đợi...” Hứa Thịnh Kiệt bước nhanh ra ngoài, chuẩn bị điều chỉnh thiết bị rồi cùng vợ đi ăn cơm.
“Thịnh Kiệt, mấy nữ công nhân trong xưởng chúng em nói muốn dẫn em đi ăn cơm ở căng tin, em đi trước nhé.” Lương Bảo Trân nhanh chóng nói một tràng, vẫy tay với người đàn ông, cùng hai nữ công nhân bên ngoài đi mất.
Hồng Tam Nhi mắt tinh nhìn rõ mọi chuyện, tiến lên khoác vai Hứa Thịnh Kiệt, cười nói giọng âm dương quái khí: “Ồ, ai là kẻ cô đơn nào!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây