“Cô!” Trần Tư Minh đập bàn đứng dậy trừng mắt nhìn Đinh Hiểu Hạ, anh ta gọi cô ta đến là để nói những lời này sao? Còn ân nhân lớn nữa cơ à?!
“Tư Minh này cậu xem đi, cậu có phải nghe được lời đồn đại nào không, nếu không thì sao lại có thể nói người ta tư tưởng không tích cực. Lời của đồng chí Đinh Hiểu Hạ đã chứng minh người nhà họ Hứa có tấm lòng tốt, còn đồng chí Lương Bảo Trân, cậu xem tờ báo này.”
Ngô Bỉnh Niên lật tờ “Nhật báo” trên bàn đưa qua, Trần Tư Minh liếc mắt nhìn vừa vặn thấy trên trang nhất có bài viết “Học tập Lôi Phong, hai thanh niên có chí cứu trẻ em bị rơi xuống nước”, mà nhân vật chính trong bài viết chính là Hứa Thịnh Kiệt và Lương Bảo Trân.
“Xưởng xem bài viết này cũng chuẩn bị khen thưởng, đối với tinh thần và hành động học tập Lôi Phong tốt đẹp như vậy, chúng ta phải học tập. Đây chính là tư tưởng tích cực, nhận thức sâu sắc, cậu nói có đúng không?”
Trần Tư Minh nhìn tờ báo đen trắng, mấy chữ Hứa Thịnh Kiệt và Lương Bảo Trân trên đó đâm vào mắt anh ta đau nhói. Ngô Bỉnh Niên ở bên cạnh, Trần Tư Minh chỉ có thể nghiến răng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Đúng, chúng ta đều nên học tập những đồng chí như vậy. Chú Ngô, vậy cháu xin phép đi trước.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây