“Thật sao? Nhưng mà nhà mình không có phiếu mua xe đạp mà?” Cô ấy nghe Hứa Thịnh Vĩ nói, cậu em trai rất muốn có một chiếc xe đạp nhưng tiếc là không mua được.
“Không có phiếu mua xe đạp nhưng nếu có mười lăm phiếu công nghiệp cũng có thể mua được, anh đã tích được tám phiếu, còn lại anh sẽ nghĩ cách.”
“Vậy thì tốt quá! Đến lúc đó để Tiểu Vĩ và Tiểu Nhã học đi xe đạp, đi đâu cũng tiện.” Nói đến chuyện học đi xe đạp, Lương Bảo Trân lại nhớ đến chuyện bơi lội tiện thể nhắc luôn: “Em thấy hai đứa cũng có thể học bơi, học được chỉ có lợi thôi.”
Sợ Hứa Thịnh Kiệt cảm thấy mình quản chuyện bao đồng, Lương Bảo Trân lại liếm một miếng kem que, nói thêm một câu: “Tất nhiên rồi, anh là anh cả của chúng, anh quyết định.”
Hứa Thịnh Kiệt thấy Lương Bảo Trân lén lút liếc nhìn mình, trong mắt có chút tủi thân không khỏi bật cười: “Em còn là chị dâu của chúng nữa, em quyết định đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây