“Là Đinh Hiểu Hà ở phân xưởng xe sợi mịn, cô ta không có gì. Chỉ là tìm chủ nhiệm Tiết nói hình như thủ tục có vấn đề gì đó, cấp trên không đồng ý.” Chu Vân là người ăn nói khéo léo, chuyện gì cũng thích giữ lại nửa câu, càng khiến người ta suy nghĩ lung tung.
Từ Tuyết Liên sao có thể không hiểu, một chuyện đơn giản như vậy mà không làm được chứng tỏ cấp trên có người ra lệnh, nếu không Chu Vân cũng sẽ không cầu xin mình.
Bà ấy làm việc ở nhà máy nhiều năm, lại đảm nhiệm vị trí chủ nhiệm phụ nữ đã chứng kiến biết bao nhiêu cuộc tranh cãi, chuyện như vậy cũng không có gì lạ. Không ít anh em ruột vì một chỉ tiêu công việc mà đánh nhau, ầm ĩ đến văn phòng nhà máy cũng không phải là chuyện hiếm. Bà ấy lại nhìn Lương Bảo Trân một lần nữa, người đẹp mà trình độ học vấn cũng cao, nếu có thể vào nhà máy thì chắc chắn không phải là chuyện xấu.
Huống hồ, đúng là danh chính ngôn thuận.
Nhưng, chuyện này ai sẽ đi cản trở? Nhà họ Hứa đều là người thật thà, ở trên chủ nhiệm Tiết Lập Quân, cũng chỉ có mấy người đó, chồng mình chắc chắn không phải, chẳng lẽ là? “Các người đắc tội với gia đình giám đốc nhà máy họ Trần rồi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây