“Con chó con này, sao còn tha thư về nữa!” Hạ Thiên Tuấn đang đội đầu tóc bù xù, đi dép lê chuẩn bị cho chó ăn. Xương thừa buổi trưa đều được anh đựng trong bát nhưng con chó ở cổng nhà máy đâu rồi?
Anh vừa định rời đi thì thấy con chó vàng vẫy đuôi chạy về, chỉ là vừa chạy vừa nhả một lá thư xuống đất.
Con chó vàng ăn xương mà Hạ Thiên Tuấn cho, Hạ Thiên Tuấn thì tò mò nhặt phong bì nhăn nhúm trên mặt đất lên.
Đầu tiên đập vào mắt là nét chữ đẹp trên phong bì, nhìn kỹ thì thấy là tìm bạn qua thư.
Hạ Thiên Tuấn cầm phong bì lẩm bẩm: “Bạn viết thư? Đây là cái gì vậy? Ăn được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây