Chuyện này, Tinh Thần vẫn luôn không nghĩ ra, theo cô quan sát một tuần, Lâm Nhạc An này thực sự không hề biểu hiện ra hành động khác biệt đối với bạn học nữ nào, trông lạnh lùng nhạt nhẽo, chỉ khi có người tìm cậu hỏi bài mới có thể nói được vài câu.
“Nghĩ gì vậy?” Lâm Nhạc An bưng khay cơm đi ngang qua chỗ ngồi của Tinh Thần.
Lúc này đang là giờ ăn trưa, trong căng tin đông nghịt người, Tinh Thần và mấy bạn học nữ thân thiết đến ăn trưa, họ đã ăn được hơn một nửa thì Lâm Nhạc An mới cùng mấy bạn nam đến muộn.
“Không có gì.” Cô không thể nói là đang nghĩ ngợi chuyện của cậu ấy được.
Vì cô ngồi, Lâm Nhạc An đứng nên Tinh Thần nói chuyện với cậu phải ngẩng đầu lên, từ dưới nhìn lên, thấy giữa đôi lông mày tuấn tú của thiếu niên lấm tấm mồ hôi, cả người như có hơi nóng bốc lên, liền nhỏ giọng lẩm bẩm: “Các cậu đúng là, không đói à? Còn phải đi chơi bóng rổ rồi mới đến ăn cơm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây