Uống vài ly rượu vang, má Tô Nhân ửng hồng, nửa tỉnh nửa mê nhưng vẫn cười tinh nghịch với Cố Thừa An: “Ngon hơn nhiều so với rượu trắng và bia của anh!”
Cố Thừa An bật cười, còn tranh cãi chuyện này.
Đỡ cô lên giường nằm, anh lại ra phòng khách pha một cốc nước ấm mật ong, đút cho Tô Nhân uống.
Hôm sau, Tô Nhân mơ màng tỉnh dậy, vươn vai một cái chỉ thấy tinh thần sảng khoái, cô nhớ hôm qua mình đã uống rượu vang, tửu lượng kém nhất trong số họ còn hơi choáng váng, bị Lý Niệm Quân cười nhạo một trận.
Đang ngáp thì nghe người đàn ông bên cạnh trêu chọc một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây