Trang Nghiêm gật đầu: “Ít nhất cũng phải có thêm một nhà máy nữa, mà phải là nhà máy lớn có trọng lượng nhưng bây giờ cũng không kịp chọn đối tượng phỏng vấn, cho dù có ý tưởng thì nhà máy cũng không thể đồng ý cho chúng ta phỏng vấn ngay được, căn bản là không kịp để điều phối sắp xếp.”
Tô Nhân mỉm cười: “Ai nói là không kịp? Tôi có một nhà máy có thể phỏng vấn ngay.”
——
Cố Thừa An vừa về đến nhà đã bị vợ chiếm hết thời gian, kết hôn đã nhiều năm, anh chưa từng được hưởng thụ cảm giác vừa tan làm đã bị Tô Nhân nắm tay kéo về phòng như thế này.
Khóe miệng nở nụ cười, Cố Thừa An trêu cô: “Sao thế, hôm nay nhớ anh đến vậy à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây