Cố Thừa An nghe thấy Tô Nhân nói chuyện từ xa, trong lòng vô cùng lo lắng, anh sải bước đến trước mặt mấy người, lớn tiếng nói, mang theo sự tức giận dễ dàng nhận ra.
Một đám người quay đầu nhìn anh, anh bước đi như gió, sải những bước dài đẩy Hầu Kiến Quốc và Tôn Chính Nghĩa ra, đứng trước mặt Tô Nhân, từ trên xuống dưới đánh giá cô gái trước mặt.
Tô Nhân hơi ngẩng đầu nhìn anh, có chút ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của anh, đôi mắt hạnh đẹp đẽ mang theo chút nghi hoặc, chỉ không hỏi ra miệng.
Cố Thừa An khẽ quan tâm, trong lời nói mang theo một chút thận trọng và dịu dàng mà chính anh cũng không nhận ra: “Em không sao chứ?”
Tô Nhân lắc đầu: “Không sao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây