“Niệm Quân muốn lên đại học à? Hồng Binh, anh nhường suất đó cho con gái anh đi, mặc dù trước đây thành tích học tập của Nghi Nghi nhà chúng ta không tệ nhưng chỉ có một suất, vẫn nên nhường cho Niệm Quân.”
Phó Hải Cầm đã ngoài bốn mươi, bảo dưỡng rất tốt, búi tóc, trông rất dịu dàng, nói chuyện cũng dễ nghe, khiến Lý Hồng Binh nghe mà thấy chua xót.
Tôn Nhược Nghi ở bên cạnh càng tỏ ra yếu đuối, vẻ mặt buồn bã: “Bố, bố cứ nhường suất đó cho chị Niệm Quân đi, con không sao đâu.”
Lý Niệm Quân mặt lạnh, nhìn hai mẹ con họ diễn trò nhưng không nói một lời.
“Thôi.” Lý Hồng Binh nhìn đứa con gái ruột cao lớn, kiên cường, lại nhìn người vợ tái hôn dịu dàng và đứa con gái riêng, rốt cuộc cũng không đành lòng: “Thôi, Niệm Quân lớn hơn một tuổi, làm chị thì chịu thiệt một chút, suất này nhường cho Nghi Nghi đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây