Chiều hôm sau, Tô Nhân đan áo len một lúc, nhớ đến lời hẹn với Hà Tùng Linh, đứng dậy đi đến nhà họ Hà. Cửa nhà họ Hà rất náo nhiệt, thanh niên nam nữ chia thành từng nhóm, một nhóm người đang nói chuyện, bỗng thấy Lý Niệm Quân đi ngang qua, Hà Tùng Linh vội gọi người lại.
“Chị Niệm Quân, chúng em đang nói mai đi hợp tác xã, chị có muốn đi cùng không?”
Lý Niệm Quân còn chưa trả lời, đã nghe thấy Hồ Lập Bân bên kia giành nói trước: “Chị ấy chắc chắn không đi.”
“Anh là giun trong bụng tôi à?” Lý Niệm Quân trừng mắt nhìn anh ta: “Tôn Chính Nghĩa về rồi, anh nói chuyện cẩn thận chút, cẩn thận bị đánh.”
“Cô!” Hồ Lập Bân nghe vậy như mèo bị dẫm đuôi: “Tôi thấy cô không giống con gái chút nào, suốt ngày muốn đánh người! Cô học tập Tôn Nhược Nghi đi, người ta đẹp và dịu dàng biết bao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây