Cố Thừa An đi công tác về, vừa bước vào sân đã thấy trong sân nhà mình, dưới những dây leo chằng chịt, một già một trẻ dựa vào ghế gỗ, một người đọc báo, một người đan áo len, khung cảnh vô cùng hài hòa.
Bà nội và Tô Nhân thảo luận về cách đan áo len, hồi trẻ bà cụ cũng rất giỏi đan áo len, có nhiều kinh nghiệm, hai người ngồi gần nhau nói chuyện, Cố Thừa An có thể nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng êm ái của Tô Nhân, giống như tiếng nước suối róc rách rơi trên mặt đá.
“Bà nội.”
“Thừa An, tan làm rồi à.” Vương Thái Vân thấy cháu trai vui mừng, nhìn trái nhìn phải, liền vào nhà tìm Ngô thẩm bàn bạc thêm món ăn tối, bồi bổ cho cháu trai.
Trong sân chỉ còn lại hai người trẻ tuổi, Cố Thừa An tiến đến gần Tô Nhân đang chăm chú đan áo len, hơi cúi người, nhìn những sợi len đủ màu bên cạnh cô, từng cuộn, sợi len dài quấn quanh hai chiếc kim đan, qua những ngón tay thon dài trắng nõn của cô di chuyển qua lại, trở thành hoa văn trên áo len.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây