Thực ra cô hoàn toàn có thể tự mình về, Cố Thừa An đi đi về về mất gần ba tiếng, thật sự rất vất vả nhưng người này nhất quyết đòi đi.
Cố Thừa An gật đầu với cô: “Vào đi, học hành cho tốt.”
Một câu nói già dặn, giống như một người lớn tuổi, Tô Nhân cong môi, nghĩ đến một tuần sau... cũng không lưu luyến nữa, quay người đi vào trường.
Vừa đi được vài bước, cô nghe thấy người đàn ông phía sau gọi mình.
“Nhân Nhân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây