Lý Niệm Quân ngẩn người trong chốc lát, đầu óc trống rỗng, tim đập nhanh hơn, đập không bình thường, cả người thậm chí còn thở gấp hơn, như có ngọn lửa bùng cháy từ ngực, thiêu đốt đến mức gần như mất lý trí.
Cô ấy cụp mắt nhìn cuốn sách Ngữ văn đáng lẽ phải kẹp giấy báo trúng tuyển đại học B, nghiến chặt răng, nghiêng mặt vì dùng sức mà hàm răng nghiến chặt, cô ấy đóng sầm ngăn kéo, sải bước ra ngoài.
Tôn Nhược Nghi đã về phòng, lúc này đang ngồi ở đầu giường, ôm ngực để bình ổn hơi thở nhưng trong mắt lại lộ vẻ đắc ý và điên cuồng.
“Tôn Nhược Nghi, cô ra đây cho tôi!”
Cánh cửa bị người ta đập mạnh, ầm ầm, mấy tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây