Ngụy Bỉnh Niên ngồi trong văn phòng, cầm bút đang viết báo cáo, vừa viết được một đoạn, trong lòng không hiểu sao lại thấy phiền muộn.
Vừa đậy nắp bút, liền nghe thấy một tiếng gọi.
“Tiền lương của phòng nghiên cứu, chủ nhiệm Tần, ông đến ký xác nhận.”
Ngụy Bỉnh Niên không ngẩng đầu lên, chỉ thấy giọng nói không quen, không có giọng nói thanh thuý mang theo sức sống, giống như chim họa mi không ngừng hót cả ngày, giọng trong trẻo, chỉ có âm cuối hơi nũng nịu.
“Được, cảm ơn nhé.” Chủ nhiệm Tần xác nhận không sai, lại cầm mấy phong bì phát tiền lương cho mấy người trong phòng nghiên cứu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây