“Cút cút cút!” Hồ Lập Bân linh hoạt né người, tránh khỏi việc Hầu Kiến Quốc động chân động tay, trừng mắt nhìn hắn: “Mày có muốn ăn đòn không?”
“Ê, sao mày căng thẳng thế?” Hầu Kiến Quốc biết rõ, sắc mặt Hồ Lập Bân đã thay đổi, chắc chắn là đang ôm thứ đầu cơ tích trữ không thể để lộ ra ngoài!
“Liên quan gì đến mày! Tao cầm thứ gì thì mày quản được à?” Hồ Lập Bân vừa xấu hổ vừa tức giận nhưng động tác trên tay lại càng chặt thêm một chút.
Hai bên giằng co bế tắc, đột nhiên từ xa vọng lại tiếng chuông.
Lý Niệm Quân đạp xe đạp 28 đến, nói với Hồ Lập Bân: “Lên xe.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây