Ngay cả Hàn Khánh Văn vốn luôn điềm tĩnh nhất cũng trợn tròn mắt: “Thừa An, sao tự nhiên anh lại muốn làm thế? Chuyện này có rủi ro, chính anh cũng nói, Tôn Chính Nghĩa có người ở cục công thương.”
Cố Thừa An vốn phóng khoáng không kiềm chế, lúc này lại tự tin kiêu ngạo: “Sợ gì chứ, có gì không làm được? Tôi đã hỏi thăm rồi, bây giờ chính sách trên đang nới lỏng, cục diện sắp thay đổi, không tranh thủ thời cơ chiếm lấy tiên cơ thì đúng là đồ ngốc, đến lúc đó không ăn được thịt thì chỉ có thể uống nước luộc thịt.”
Hà Tùng Bình do dự: “Thật sự muốn làm à?”
Cố Thừa An phất tay: “Các anh muốn làm thì làm, không muốn làm thì thôi, tôi không ép buộc.”
“Làm!” Hà Tùng Bình từ khi còn nhỏ được Cố Thừa An bảo vệ, tránh khỏi bị Tôn Chính Nghĩa bắt nạt, đã quyết định cả đời này sẽ đi theo anh: “Anh nói làm thế nào thì làm thế ấy, đều nghe anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây