Tạ Thừa Anh cười ha hả: “Ăn không như thế này thì chua, lần đầu ăn thì càng không quen, chị cũng chỉ ăn được vài quả thôi.”
Nói xong, Thừa Anh cầm một quả ném vào miệng, cảm nhận vị chua quen thuộc.
Tô Nhân cũng tò mò, dù biết là chua nhưng vẫn muốn nếm thử một quả, có lẽ đã chuẩn bị tâm lý nên không đến nỗi nhăn mặt.
Thu hoạch được khá nhiều quả sa chi, ước chừng mười mấy cân, Hồng Ba cân nhắc rồi cho hết vào túi mình mang theo, Cố Thừa An muốn giúp nhưng anh xua tay từ chối.
“Không cần đâu, chị vào núi nhiều rồi, quen xách đồ nặng rồi. Em cứ lo cho Tiểu Tô và Thừa Huệ đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây