Từng người một đều rất đáng ngờ.
Còn lại một người, đại ca... ôi, Thừa An đâu rồi?!
Ở góc tòa nhà, Cố Thừa An đang dẫn Tô Nhân tránh xa đám người ồn ào: “Cô ném pháo hoa ở đây, ném bừa cũng được, ném xuống đất cũng được.”
Tô Nhân tò mò, trước kia ở làng ít người mua pháo hoa, mọi người không nỡ bỏ tiền, sau đó cuộc vận động lớn lại cấm mười năm, Tô Nhân không còn cơ hội tiếp xúc với pháo hoa nữa.
Quẹt diêm, Tô Nhân kiên nhẫn di chuyển que diêm đến trước dây cháy của pháo hoa, dưới ánh lửa tối tăm không rõ, Cố Thừa An nhìn ánh mắt tập trung của Tô Nhân, cả khuôn mặt như được phủ một lớp ánh sáng, giống như hoa nhài trắng tinh, trong sáng và thánh thiện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây