Cộc cộc, cộc.
Tiếng gõ cửa quen thuộc hai tiếng một rồi một tiếng lại vang lên, Tô Nhân vén chăn xuống giường, mở cửa thấy Cố Thừa An mặc quần áo chỉnh tề đứng trước cửa.
“Mặc quần áo vào, đi ra ngoài.” Cố Thừa An nói ngắn gọn.
“Đi đâu?” Trong phòng Tô Nhân không treo đồng hồ nhưng cũng có thể ước chừng thời gian, sợ rằng đã hai giờ sáng rồi.
“Đi đốt pháo và pháo hoa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây